(Báo Quảng Ngãi)- Bộ trưởng Bộ NN&PTNT Lê Minh Hoan, nguyên là Bí thư Tỉnh ủy Đồng Tháp, một tỉnh chuyên về nông nghiệp. Từ khi làm Bí thư Tỉnh ủy, ông Lê Minh Hoan đã biết cách vận động, tổ chức nông dân tham gia một tổ chức tự nguyện mang tên “Hội quán”. Trải qua mấy năm, Đồng Tháp đã có hơn 100 Hội quán với hơn 100 cái tên khác nhau, nhưng cùng một mục đích là nông dân tham gia Hội quán giúp nhau làm ăn, chủ yếu là làm nông nghiệp.
Nông dân Mộ Đức đưa cơ giới hóa vào sản xuất. Ảnh: PV |
Đến khi làm Bộ trưởng Bộ NN&PTNT, ông Lê Minh Hoan lại khẳng định: “Nông nghiệp phát triển bền vững hay không suy cho cùng cũng phải bắt đầu từ người nông dân”. Đặt người nông dân là chủ thể của một nền nông nghiệp mới, nông nghiệp sáng tạo, là yêu cầu người nông dân không chỉ phải toàn tâm toàn ý gắn bó với nông nghiệp, mà phải được đào tạo, trang bị, sở hữu được những kiến thức sâu về nghề nông, biết tính toán lỗ lãi từ canh tác của mình, biết được cả đầu ra của sản phẩm mà mình sản xuất.
Khi nông dân biết phải làm thế nào để sản phẩm nông nghiệp của mình xuất khẩu tốt, bán nội địa được người trong nước đón mua, mình dùng lượng phân bón nhập khẩu, các loại thuốc bảo vệ thực vật như thế nào, ở mức độ nào thì sản phẩm xuất khẩu mới được chấp nhận, mới bán được trong nước dưới nhãn hiệu sạch.
Còn khi nông sản xuất khẩu theo đường tiểu ngạch qua biên giới sang Trung Quốc, thì không chỉ người sản xuất, mà cả thương lái, cả những cơ quan xuất nhập khẩu phải biết được chất lượng thật sự của sản phẩm, biết những rủi ro mà bên mua có thể gây ra cho mình, biết con đường lâu dài nhất, chính danh nhất, tự tin nhất để xuất khẩu là con đường chính ngạch, thì sẽ không còn tình trạng ùn ứ như đã xảy ra trước Tết vừa qua.
Tôi không làm nông nghiệp, không xuất khẩu nông sản, nhưng tôi cảm thấy rất đau, và biết rằng đất nước mình gặp khó trước tình trạng ùn ứ nông sản ở cửa khẩu Việt - Trung, dẫn tới thua lỗ xót xa cho nông dân và cho những ai tham gia hoạt động buôn bán nông sản.
Vậy thì với nông dân bây giờ, nếu Nhà nước không tổ chức tập huấn, trang bị kỹ năng, kiến thức, sự tính toán và cách làm “nông nghiệp thông minh” cho nông dân, thì câu chuyện nông dân ta thu nhập thấp vẫn sẽ diễn ra dài dài mà không biết làm sao khắc phục.
Nhưng cơ quan nào sẽ trang bị kiến thức nông nghiệp hiện đại, nông nghiệp thị trường ở cấp cao cho nông dân, nếu không phải là những Sở NN&PTNT các tỉnh, thành phố trong toàn quốc?
Khi tôi tổ chức cho hai vợ chồng đứa cháu là nông dân ở quê làm “rau sạch 100%” để tôi mang bán trên tình anh em với vài ba người bạn, thì tôi thấy, vốn liếng cháu tôi bỏ ra rất ít, không còn phải lo mua phân bón hóa học và thuốc trừ sâu giá cao như trước kia làm rau “theo kiểu cũ” nữa. Tiết kiệm chi phí, bán rau sạch được hoan nghênh, vợ chồng cháu tôi thu nhập còn thấp nhưng đều đặn, không còn lo chuyện giật gấu vá vai nữa. Nhưng có một điều, đứa cháu tôi là nông dân kiểu “xưa bày nay làm”, thiếu kỹ năng và kiến thức nông nghiệp, lại chưa đủ trình độ áp dụng công nghệ cao vào sản xuất, nên chưa đa dạng và nâng cao được chất lượng sản phẩm, chưa tổ chức được sản xuất một cách hợp lý. Đó chính là “khoảng trống” mà Nhà nước cần vào cuộc ngay để giúp nông dân, mà phải giúp một cách căn cơ, thông qua những hình thức tập thể như Hội quán ở Đồng Tháp, để chính người nông dân tiếp thu kỹ năng và kiến thức mới sẽ dạy cho nhau, nâng nhau lên.
THANH THẢO